...

Trang Pháp Âm HT Tuyên Hóa


Trang Pháp Âm - Khai Thị - Giảng Kinh của HT Tuyên Hóa , Nhấn vào đây để vào trang chủ

Saturday 4 September 2010

Ở thời đại khoa học, vì sao có người Tây phương muốn xuất gia?

Ngày nay, khoa hc phát triển mt cách phi thường, càng ngày càng tiến b, càng ngày càng có nhiu phát hin mi l; thế nhưng, s phát hin này đến bao gi mi là tt đnh, mi là rt ráo? S “rt ráo” này có th nói là s xy ra  vào bt c thi đim nào, song cũng có th nói là bt tn—không có ngày cùng tn, không th nào hoàn tt được. Hin ti, nn khoa hc ca chúng ta được gi là tiến b, nhưng sau 500 năm thì s tiến b ca khoa hc ngày hôm nay li b xem là lc hu! Nn khoa hc ca 500 năm sau s là tân kỳ; song đến 500 năm sau na, thì cái được mnh danh là “khoa hc tân kỳ” ca 500 năm v trước li tr thành lc hu, còn khoa hc ca 500 năm sau li là mi m. Hin gi người ta cho rng nhng gì ca quá kh là xưa cũ; song sau 500 năm na, trong tương lai, tt c nhng th tân kỳ ca hin ti cũng đu s b xem là xa xưa, li thi. Cho nên, khoa hc và triết hc không có ngày cùng tn; có th nói là “càng chy càng xa,” chng có kết thúc.
Đc bit là khoa hc và triết hc ngày nay tuy có phát trin, nhưng những li ích mà chúng mang li cho con người thì ít hơn so vi những điều bt li! Đó chính là tình trng “cái hi nhiu hơn cái li” —đi vi nhân loi thì s giúp ích không nhiu hơn s sát hi. Vì sao? Trước kia, khi khoa hc chưa phát trin đến thế này thì người ta không b chết nhiu như vy; song le, hin ti khoa hc phát trin càng nhanh chóng thì trong tương lai, nhân loi s b chết càng nhiu hơn, thm chí có th đi đến ch tn dit! Nếu loài người b hy dit thì khoa hc, triết hc còn ích dng gì cho nhân loi na ch? Chc chn là không còn hu dng na!
Hin ti tuy rng khoa hc và triết hc phát trin như thế, nhưng đi vi nhng tai ha trên thếgii, thì vn chưa th tiêu dit được. Thí d như vic ny sanh nhiu căn bnh quái l mà vi sphát trin ca khoa hc, con người vn chưa có cách nào cha tr hoc tr kh được—đó là mt đim. Ri li còn chiến tranh na—khoa hc phát trin đến cc đim thì chiến tranh s càng khc lit bi các vũ khí giết người mi ngày mt tinh vi, kỳ diu hơn; s tinh vi kỳ diu đó chng phi s đưa nhân loi vào ch chết sao? Nước này gây chiến vi nước khác, nhà n tranh chp vi nhà kia, người này gây g vi người n—tt c đu h tương tàn sát ln nhau; c như thếthì biết đến bao gi mi chm dt được? Anh đề phòng tôi, tôi đề phòng anh; anh mun hy dit tôi, tôi cũng mun hy dit anh—tt c đu h tương hy dit ln nhau. Và rt cuc s có mt ngày tt c đu “cùng v ch chết,” và lúc đó thì mi người đu s không còn vic gì đ làm na!
Không phi ch có nn chiến tranh là khó ngăn chn, khó dp tt thôi đâu, mà còn có nào là nn lũ lt (không biết được là s xy ra lúc nào,  nơi đâu), nn ha hon (sut ngày toàn nghe tiếng xe cu ha h còi inh i, n ào hơn tt c), nn gió bão (h cung phong thi ti thì gây chết chóc cho biết bao nhiêu người)… Ch my hôm trước đây,  Đài Loan có nn gió bão xy ra gây thit hi cho c my trăm người. Vào lúc khoa hc tiến b đến dường này, vn chưa có cách nào khiến cho nhng tai ương như thế biến mt, không còn xy ra. Trông thy tình trng này, nếu mun tiêu dit tai ương, chúng ta cn phi nghiên cu đo lý ca nhân sinh, cn phi thu hiu các chân lý ca nhân sinh, ri sau đó mi có th biết được căn nguyên, mm mng ca các tai ương. Thế thì, mun tránh tai ương, điu thiết yếu là mi người đu phi “sa sai, hướng thin”! Vì sao nhng tai ương này xy ra? Đó đu là do cng nghip ca mi người cm vi ra; nghip t tp li vi nhau nên mi có loi tai ha này xy ra. Ri li còn nn đng đt na—đây là mt th tai ha rt đáng s, nó khiến mi người đu nơm np lo âu. Rt nhiu ngườ thành ph San Francisco lo s s có nn đng đt xy ra. Thế nhưng, chng có cách gì tiêu dit được các tai ương này bi vì đó là do nghip chướng ca chúng sanh chiêu cm mà ra!
Nói đến “nghip” thì ch có Pht giáo mi có th gii thích mt cách tường tn v ngun gc, đo lý ca tướng nghip mà thôi. Do đó, chúng ta cn phi phát tâm xut gia, nghiên cu Pht Pháp; phi hiu rõ Pht Pháp thì mi có th chn cu toàn th nhân loi, tht s cu vt nhân loi ra khi cnh nước sôi la bng được. Chúng ta phát tâm xut gia là đ nghiên cu đo lý ca Pht giáo, dùng tinh thn t bi vĩ đi ca Pht giáo mà dn thân cu đ tt c chúng sanh, khiến cho mi tai ương trên thế gii đu vô hình trung b tiêu dit. Cho nên, bây gi chúng ta cn phi phát tâm buông b các pháp ca thế gian đ nghiên cu pháp xut thế gian.
Trong lúc c vũ tr người ta đang h tương cnh tranh, đua nhau sáng chế các li khí giết người đ sát pht nhau mt cách điên cung, thì kỳ l thay, có nhng người li mun xut gia, mun hc tp pháp môn không giết người! Có th nói rng s kin này s làm cho toàn th nhân loi trên khp vũ tr đu phi vô cùng kinh ngc! Tôi hy vng trong lúc nhân loi còn đang trong cơnkinh ngc, thì quý v đu có th tnh ng, mi người đu biết hi quang phn chiếu, hc tp pháp môn không giết người này.
Thế gii này là do tâm con người to thành. Con người có tâm hiếu sát, thích chém giết, thì cthế gii này s biến thành mt bãi chiến trường—mt thế gii ca chiến tranh. Con người có lòng hiếu sanh, đ lượng, thì thế gii này s biến thành mt thế gii hòa bình, hnh phúc. Thếnên, hin nay có được nhng người Tây phương có th giác ng trước, phát tâm hc tp v tôn giáo, v pháp môn không hiếu sát, đi vi hin ti mà nói thì đây là mt bước khi đu. Tôi hy vng sau này, tt c người Tây phương cũng như người Đông phương, đu s sa đi tâm hiếu chiến thành tâm t bi, t b tâm sân hn đ đi ly tâm t bi h x, và có th cùng nhau nghiên cu đo Pht. Đây đi vi người Tây phương ch là m đu ca s giác ng; mong rng trong tương lai chúng ta có th chuyn hóa các v tng thng ca phương Tây tr thành nhng vtng thng ng h Pht giáo!
Bây gi tôi s công b tên ca nhng người Tây phương xut gia (tại Chùa Kim Sơn Thánh T).
Người th nht tên là Qu Tin, t là Hng Khiêm. Trước đây, khi chưa xut gia, chú y cho rng thế gii này không có gì đáng trân trng, và đã sng như mt khách nhàn du, chu du đây đó, không có gia đình đ tr v. Thế nhưng, bây gi gp được Pht Pháp ri, chú bèn ly chn xut gia làm ch nương ta đ quay v.
Người th hai tên là Qu Ninh, t là Hng Tnh. Qu Ninh vn cũng t cho rng đi người tht vô v, chng có ý nghĩa gì c. V sau, khi nhân duyên đến, chú y đã gp được Pht Pháp và biết được rng chân lý chân chánh vn nm trong giáo lý đo Pht, nên bèn xin xut gia.
Người th ba tên là Qu Hin, t là Hng Th. Qu Hin là mt thanh niên tr tui cũng rt khác người. Chú y có ý mun nghiên cu v chân lý ca nhân sinh, mun tìm hiu nơi quay vrt ráo, cùng vn đ sanh t, cho nên chú đã xut gia.
Người th tư tên là Qu Dt, t là Hng n. Cô thanh n này trước kia cũng có ý tưởng mun chân chánh thu hiu v vn đ nhân sinh, nay gp được Pht Pháp mi biết rng đây chính là nhng gì đáng cho con người nghiên cu tìm hiu, cho nên cô đã xut gia tu hành.
Người th năm tên là Qu Tu, t là Hng Trì. Qu Tu vn đã nhn thc rt rõ ràng v thế gii này, cô ta đã có được cái nhìn thu sut và đã có th buông b hết mi th, mt lòng tha thiết mun tu Đo. Cô ta có nói my câu như sau:
Qu tt năng đc,
Tu chư phúc đc,
Hng nim Đnh, Hu,
Trì Gii thành Pht.

(Qu s đc được,
Tu mi phước đc,
Hng nh Đnh, Hu,
Trì Gii thành Pht.)

Bn câu này là do chính Qu Tu sáng tác, rt có ý nghĩa.
Trên đây ch là sơ lược v nhân duyên xut gia ca năm Pht t người Tây phương; nếu mun kchi tiết e rng phi cn nhiu thi gian mi nói hết được!
Nguồn : Dharmasite.Net

No comments:

Post a Comment